Phóng viên Tạp chí điện tử Nhân lực Nhân tài Việt có buổi trao đổi với ông Nguyễn Công Trung – một CCB - Chủ tịch Câu lạc bộ (CLB) “Trái tim người lính miền Tây” và trưởng đoàn thiện nguyện phía Nam của Hội Hỗ trợ gia đình liệt sĩ Việt Nam.
Phóng viên: Thưa ông, những năm tháng chiến đấu bảo vệ biên giới Tây Nam và làm nghĩa vụ quốc tế tại Campuchia đã để lại cho ông những kí ức gì và đâu là những câu chuyện thiện nguyện giúp đỡ đồng đội trong thời bình?
Ông Nguyễn Công Trung: Đó là những năm tháng gian khổ nhưng cũng đầy tự hào. Tôi nhập ngũ khi lên 17 tuổi, không hề do dự khi Tổ quốc cần. Bối cảnh ấy, chúng tôi chiến đấu với tinh thần một lòng bảo vệ quê hương, đồng thời giúp nước bạn Campuchia thoát khỏi họa diệt chủng Pol Pot. Những trận chiến ác liệt đã lấy đi nhiều đồng đội của tôi, nhưng cũng chính từ đó, tôi thấm thía sâu sắc giá trị của tình đồng chí, đồng đội. Chúng tôi chia nhau từng miếng lương khô, từng giọt nước giữa rừng già khô cằn, nương tựa vào nhau để sống sót.
Tôi luôn quan niệm rằng tình đồng đội không kết thúc khi chiến tranh qua đi, mà đó là sợi dây gắn kết suốt đời. Một trong những câu chuyện khiến tôi nhớ mãi là trường hợp của CCB Nguyễn Văn Dũng ở Tây Ninh. Anh Dũng từng bị bắt oan suốt 4 năm và khi được trả tự do, anh vẫn phải sống với nỗi oan suốt 40 năm trời. Khi biết câu chuyện này, tôi không thể đứng ngoài cuộc. Tôi bàn với vợ bán 5 chỉ vàng, cầm cố nhà để có tiền giúp anh Dũng đi lại, khiếu nại và điều trị bệnh cho các thành viên trong gia đình. Suốt 3 năm ròng, chúng tôi đi gõ cửa khắp nơi, cuối cùng Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Tây Ninh đã chính thức xin lỗi và bồi thường cho anh. Nhìn thấy anh Dũng được minh oan, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Cựu chiến binh Nguyễn Công Trung
Trường hợp khác là anh Dương Văn Nghề ở TP Hồ Chí Minh. Gia đình anh bị lừa mất căn nhà hơn 10 năm, tôi đã giúp anh lấy lại quyền sở hữu. Quá trình đòi lại nhà không chỉ vất vả về mặt pháp lí mà còn nguy hiểm khi tôi và gia đình bị nhiều người lạ mặt, xúc phạm, đe dọa; cũng vì thế mà Dù vợ tôi bệnh bệnh, phải nghỉ việc, tôi vẫn không lùi bước. Cuối cùng, chúng tôi đã lấy lại nhà cho anh Nghề. Tôi tin rằng nếu mình không hành động, đồng đội của tôi sẽ mãi mất đi mái ấm của họ.
Bên cạnh đó, tôi cũng vận động xây dựng nhiều căn nhà tình nghĩa, hỗ trợ xe lăn, trao học bổng, giúp đỡ CCB có hoàn cảnh khó khăn. Những điều ấy không phải để tôi nhận lại điều gì, mà chỉ đơn giản là tôi cảm thấy mình có trách nhiệm với đồng đội, với cộng đồng.
Phóng viên: Là Chủ tịch Câu lạc bộ (CLB) “trái tim người lính miền Tây” Nam. Ông chia sẻ thêm về những hoạt động của CLB cũng như những việc làm có ý nghĩa nhân văn?
Ông Nguyễn Công Trung: CLB “trái tim người lính miền Tây” thành lập tháng 9/2023, với mục đích kết nối những CCB, những người có chung tấm lòng thiện nguyện để cùng nhau lan tỏa tình đồng đội, giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn.
Bàn giao nhà sửa chữa cho hội viên hội Cựu chiến binh
Chúng tôi đã vận động xây dựng nhiều căn nhà nghĩa tình đồng đội, tổ chức khám bệnh miễn phí, tặng quà cho người nghèo, hỗ trợ tìm kiếm và cải táng hài cốt liệt sĩ. Đặc biệt, chúng tôi đã vận động tài trợ hai “tủ sách Đặng Thùy Trâm” trị giá 150 triệu đồng/tủ cho trẻ em mồ côi và học sinh khó khăn.
Dù chiến tranh đã lùi xa, nhưng tinh thần của Bộ đội Cụ Hồ vẫn cần được giữ gìn và phát huy trong đời sống hôm nay. Chỉ cần còn sức, tôi sẽ tiếp tục hành trình của mình, bởi với tôi, “giúp người khác khi có thể” chính là cách sống ý nghĩa nhất.
Phóng viên: Là CCB sống trong thời bình, ông có thể bộc bạch niềm vui và định hướng?
Ông Nguyễn Công Trung: Để có được cuộc sống trong hoà bình và hạnh phúc hôm nay, Việt Nam chúng ta đã phải trải qua nhiều những cuộc kháng chiến chống ngoại xâm. Đó là những trang sử hào hùng dân tộc ta, được viết bởi xương máu của không biết bao nhiêu thế hệ đã hi sinh tuổi thanh xuân của mình cho Tổ quốc.
Không chỉ các anh hùng, liệt sĩ mặc áo lính mà nhiều người dân đã ngã xuống, để bảo vệ quê hương đất nước; bảo vệ chủ quyền biên giới, biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc.
Cựu chiến binh Chủ tịch Câu lạc bộ (CLB) “Trái tim người lính miền Tây” và trưởng đoàn thiện nguyện phía Nam của Hội Hỗ trợ gia đình liệt sĩ Việt Nam
Chúng tôi tự thấy mình có trách nhiệm phải tri ân đồng đội, đặc biệt là những người lính đã dâng hiến tuổi thanh xuân của mình cho quê hương, Tổ quốc. Chúng tôi sẽ mở rộng mạng lưới thiện nguyện, tổ chức các đoàn CCB thăm lại chiến trường xưa tại biên giới Tây Nam, mang tinh thần “Trái tim người lính” đến huyện đảo Trường Sa. Tôi cũng hi vọng sẽ tiếp tục vận động nguồn lực để hỗ trợ thêm nhiều đồng đội, CCB, thương binh và bệnh binh có hoàn cảnh khó khăn, v.v.
Cho đến bây giờ, niềm tự hào của tôi chính là sự hi sinh, lòng nhân ái và tinh thần trách nhiệm. Khi nhìn thấy đồng đội ngã xuống, tôi luôn tự nhủ rằng mình phải sống sao cho xứng đáng với sự hi sinh ấy. Đó là lí do khi trở về với đời thường, tôi quyết tâm tiếp tục góp phần giúp đỡ đồng đội, đặc biệt là những người gặp khó khăn, chịu thiệt thòi trong cuộc sống.
Phóng viên: Trân trọng cảm ơn và chúc sức khoẻ ông!